Tổng Hợp 15 Bài Thơ 20/11 Báo Tường Ngắn Hay Đoạt Giải Cao

Không biết viết thơ gì vào báo tường của lớp mình? Đừng lo lắng, vì Đại Nha chúng tôi sẽ gợi ý cho bạn tham khảo 15 bài thơ 20/11 báo tường ngắn hay và ý nghĩa nhất qua bài viết này nhé!

Bài thơ 20/11 báo tường ngắn đoạt giải thưởng cao.
Bài thơ 20/11 báo tường ngắn đoạt giải thưởng cao.

Chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20/11

Tác giả: Nguyễn Phượng

Vẫn bên em tiếng thầy cô vang vọng

Nay xa rồi sao vẫn ngỡ hôm qua

Dạy chúng em từng nét chữ thiết tha

Một tình thương bao la vô bờ bến

Cả cuộc đời đưa đón khách qua sông

Ai còn nhớ? Người lái đò thầm lặng

Bến sông đây … người lái đò đâu thấy

Thầy cô đâu? Giữa trăm vạn nẻo đường

Đôi dòng thơ gửi thay lời cảm tạ

Chúc Cô – Thầy luôn mạnh khỏe bình an

Tình thầy trò suốt đời ghi khắc mãi

Bụi phấn xa rồi …xin gửi chút thương yêu !

Mặt trận không tiếng súng

Tác giả: Trần Liên

Bài thơ em tặng thầy cô

Đã cho em những ước mơ vào đời

Đong bằng phấn bụi vương rơi

Thầy cô đã dạy bằng lời yêu thương

Cô ơi mặt trận chiến trường

Cô truyền kiến thức… Tình thương làm người

Chăm cho mầm sống xanh tươi

Cây xanh đứng thẳng đẹp ngời tương lai

Tình thầy cô mãi không phai

Theo em năm tháng … tóc tai bạc màu

Em xin kính chúc nguyện cầu

Mong thầy cô mãi trẻ lâu … khỏe người.

Mùa tri ân 

Tác giả: Nguyễn Hùng

Tháng mười một mùa tri ân bất tận

Khi tiết trời giữa cái rét mùa đông

Khi đàn chim bay tìm hơi ấm nồng

Khi tuổi đời như quay về ký ức

Tìm dấu chân thầy ôn bao kỷ niệm

Tìm lại hồn nhiên nghịch phá xa xưa

Thầy ơi! con mãi tìm mặc nắng mưa

Tìm chút khoảng lặng tìm con đò nhỏ

Tìm lời thầy trong bài giảng hôm nao

Mắt đưa ngang, bụi phấn còn mãi rơi

Con mong tìm lại chút gì thương nhớ

Cố gắng tìm hơi ấm của ngày xưa

Con sẽ về nhặt, cành còn rơi lá

Gói lại yêu thương một thời ngây dại.

Con sẽ về trong mái ấm tình thương

Được dại khờ được thầy cô che chở.

Vô đề

Tác giả: Nguyễn Thị Chí Mỹ

Cầm bút lên định viết một bài thơ

Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo

Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo

Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ

Đâu là cha, là mẹ, là thầy…

Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…

Biết bao giờ con lớn được,

Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”

Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…

Những con chữ đều đều xếp thẳng

Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu

Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh

Cửa sổ xe ù ù gió mạnh

Con đường trôi về phía chẳng là nhà…

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a

Thầy gần lại thành bóng hình rất thực

Có những điều vô cùng giản dị

Sao mãi giờ con mới nhận ra.

Ơn người thầy giáo

Tác giả: Trần Thị Hà – Lớp 12C

(Tác phẩm đạt giải Ba trong cuộc thi “Viết về thầy, cô mái trường thân yêu của chúng ta” của THPT Lê Quảng Chí, lần thứ IV)

Nơi nào rộng nhất thế gian,
Nơi nào ôm cả đời ta vào lòng.
Chứa con sóng biếc mênh mông
Đưa thuyền ta nhẹ lướt trong đường đời!
Những khi thuyền gặp chơi vơi
Có thầy nâng cánh, đất trời rộng thêm.

Tiếng thầy tha thiết, dịu êm
Cho ta vẹn giấc êm đềm lời ru
Hè qua rồi lại sang thu
Con thuyền cập bến, thầy như mái chèo.
Trèo lên đỉnh núi cheo leo
Thể nào đi hết lưng đèo thầy ơi?
“Luyện bền bỉ, sẽ tới nơi!”
Lời thầy răn dạy tuyệt vời làm sao!
Đi lên tới đỉnh núi cao
Vươn tay đón lấy ngàn hoa vẫy chào!

Lời cô dạy

Tác giả: Nguyễn Thị Hiền Mai – Lớp 12A8

Cô ơi em vẫn nhớ
Những lời cô dạy em
Có lời ru của mẹ     
Nhẹ nhàng đầy yêu thương

Trong lời cô dạy em
Dạy em yêu quê hương        
Yêu xóm làng đồng nội     
Từ vần thơ quê hương 

Thạch Sanh rồi Sọ Dừa      
Cô Tấm từ quả thị
Từ trong truyện cổ tích      
Cô đưa đến tuổi thơ

Cô ơi lời cô dạy      
Dạy em có tấm lòng
Yêu người bà tảo tần
Đã một nắng hai sương

Yêu người mẹ của em        
Đã thức khuya dậy sớm
Đã sinh thành dưỡng dục
Dỗ em ngủ hằng đêm

Đâu chỉ có riêng em
Cô đã lái con đò
Của lớp lớp học trò
Qua dòng sông tri thức.

Đêm thức trắng

Tác giả: Nguyễn Thị Nhàn – Lớp 10A10

Con chẳng bao giờ thức trắng đêm
Ngoài những lần mải mê bóng đá
Còn thầy thì thức bao đêm vất vả
Tóc bạc dần khi mỗi đêm qua.

Con nhớ về kỉ niệm ngày xưa
Thầy có lẽ đêm nay cũng thức
Nghề nhà giáo biết bao vất vả
Đổi đêm thành ngày cho kịp buổi giảng mai.

Thầy mang cho con bao tri thức
Con vẫn biết nhưng vô tình quên mất
Đêm hôm nay miệt mài con thức
Chẳng để ý gì ngoài trái bóng lăn.

Hết đêm rồi, thầy có thấy không?
Hai đêm trắng khác nhau quá đỗi.

Ơn thầy

Tác giả: Nguyễn Thị Huyền Trâm – Lớp 12C

(Tác phẩm đạt giải Nhì trong cuộc thi “Viết về thầy, cô mái trường thân yêu của chúng ta” của THPT Lê Quảng Chí, lần thứ IV)

Ngày ngày tháng tháng dần trôi
Bao nhiêu kỉ niệm bồi hồi không quên.
Nhớ thời áo trắng bên thềm
Nhặt từng chiếc lá xếp hàng chữ thương.
Chữ thương gắn với chữ yêu,
Yêu cha, yêu mẹ, yêu thầy, yêu cô!
Yêu sao dáng vẻ đơn sơ,
Yêu sao lời giảng đò đưa dòng chiều.

Người ơi nhớ lấy bao điều,
Tháng năm mệt nhọc sớm chiều gian nan.
Cánh cò thao thức thở than,
Lật trang giáo án tình chan chứa tình!
Lòng thầy rộng tựa Thái Bình,
Ơn dày nghĩa nặng ân tình thiết tha.
Tình thầy nặng tựa tình cha,
Âm thầm, lặng lẽ mà da diết lòng.
Cho em bao ước mơ hồng
Cho em thấu hiểu tấm lòng sắt son!

Ân tình này, chẳng phai mòn
Một đời ghi tạc, mãi còn khắc sâu!
Văn chương biết mấy cho đầy,
Thơ sao kể hết lòng thầy, thầy ơi!

Nghề giáo

Tác giả: Nguyễn Thị Bích Ngọc – Lớp 12C

(Tác phẩm đạt giải Nhất trong cuộc thi “Viết về thầy, cô mái trường thân yêu của chúng ta” của THPT Lê Quảng Chí, lần thứ IV)

Đêm khuya sương lạnh quá chừng
Thầy vẫn ngồi đó soạn từng câu văn
Nghiệp văn là nghiệp nhọc nhằn
Nhưng là tâm huyết muôn lần thầy yêu.

Trồng cây phải nhớ bao điều
Cũng như thầy dạy Truyện Kiều – Nguyễn Du
Ai ơi nhớ phải cần cù
Ngày đêm sách vở đừng như Trạng Lười.

Dày công học hỏi nên người
Đáp công thầy giáo nặng mười nghiệp văn
Mai sau tiếp nối bước chân
Vững tay chèo lái muôn phần kính yêu!

Bài thơ báo tường hay và ý nghĩa khác.
Bài thơ báo tường hay và ý nghĩa khác.

Tấm lòng thầy cô

Tác giả: Phan Hạnh

Lòng thầy nhân hậu thanh cao

Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình

Thương tà áo trắng xinh xinh

Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây

Cho dù vất vả đắng cay

Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề

Đâu cần hứa hẹn tuyên thề

Trái tim son đỏ đêm về trở trăn

Quyết tâm vượt mọi khó khăn

Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi

Các em đi bốn phương trời

Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương

Trời sao

Tác giả: Sưu tầm

Bầu trời ngàn sao lấp lánh

Lung linh ước vọng học trò

Mái trường long lanh mắt sáng

Ngời ngời ước vọng thầy cô…

Trường ơi, là dòng sông mát

Giọt trong kiến thức loài người

Cho em tắm trong sự thật

Lớn dần nhân nghĩa – tinh khôi.

Trường ơi, mái nhà em đấy

Tuổi thơ giữ mãi nơi này

Bảng đen nở dòng chữ trắng

Tay thầy vẫy ước mơ bay.

Thầy chưa từng dang tay đánh

Búp hoa còn giấu trong cành

Tuổi thơ cần nhiều cá tính

Cho đời đủ sắc tươi xanh

Cô ơi dang đôi tay rộng

Ôm em xiết chặt vào lòng

Để đôi mắt em ngấn lệ

Long lanh hạt ngọc tình thương

Cô ơi ngọt ngào giọng nói

Bây giờ đời thiếu tiếng ru

Tình thương chảy trên trang giấy

Vào đời rửa sạch nỗi đau

Thầy cô cùng nhau thắp sáng

Niềm tin trong mắt học trò

Ngàn sao giữa trời ước vọng

Sáng ngời ánh mắt nên thơ.

Người đi dệt ước mơ

Tác giả: Sưu tầm

Chiều buông rộn tiếng ve ngân

Bước chân thầy bỗng chậm dần đường xưa

Một đời dệt thảm ước mơ

Để em có một tuổi thơ huy hoàng

Đò đầy gánh ước mơ sang

Đổ về bến hẹn vững vàng thầy trao

Thời gian tựa giấc chiêm bao

Quay đi ngoảnh lại đã vào tuổi ông

Cảm ơn bao ước mơ hồng

Dưỡng nuôi ý chí khó không chịu lùi

Hôm nay vững bước đường đời

Nhờ công thầy đã một đời bón chăm.

Thầy và chuyến đò xưa

Tác giả: Nguyễn Quốc Đạt

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian.

Ươm mầm

Tác giả: Sưu tầm

Học sinh như những chồi non

Nếu không chăm bẵm chỉ còn cây khô

May mà có các thầy cô

Không quản khó nhọc chăm lo cho chồi

Giờ chồi đã lớn khôn rồi

Tình cô chồi sẽ trọn đời không quên.

Hoa và ngày 20/11

Tác giả: Sưu tầm

Trong trường vất vả dạy đàn con

Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn

Lóe sáng bình minh cơm mãi vội

Về đêm lịm tắt bữa trưa ngon.

Trên đây là gợi ý 15 bài thơ 20/11 báo tường ngắn hay và ý nghĩa mà chúng tôi đã tìm hiểu và liệt kê ra. Hy vọng rằng các bạn đọc sẽ tìm được bài thơ nào ưng ý và phù hợp nhất để tham khảo cho cuộc thi báo tường tại trường học nhé!

>>> Một số bài viết liên quan:

  • Tổng Hợp 25 Bài Thơ 20/11 Hay Và Ý Nghĩa Nhất Tặng Thầy Cô

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Giỏ hàng
Lên đầu trang
Liên hệ